1. Dương đông kích tây (Đánh lạc hướng đối phương): Tức là giả vờ như thật sự đánh vào phía đông, nhưng chủ yếu lại đánh vào phía tây. Kế này mờ ảo vô song. Hẳn các bác trai cũng hiểu rằng phụ nữ là một sinh vật xinh đẹp nhưng lại vô cùng phức tạp – phức tạp từ tâm lý, tính cách, đến suy nghĩ, hành động, nói chung là rất khó đoán. Chính vì vậy ta phải lấy độc trị độc, phải nhằm ngay vào yếu huyệt này – cái gót chân Asin của nàng – để làm cho nàng mê ta. Có nhiều cách để thực hiện kế này, như: - Tạo tin đồn: Ta dẫu có “tài đức” đến mấy thì nàng cũng ít tin vào hiện thực trước mắt hơn là nghe đám bạn gái đồn đại (phụ nữ lạ thật), chính vì thế ta phải tạo tin đồn có lợi cho ta. - Làm rối tai rối mắt địch: Dĩ nhiên là ta mê nàng, nhưng đôi khi ta phải làm sao cho nàng không biết được tình ý của ta. Ta vừa tỏ ra rất quan tâm và ga lăng với nàng khiến nàng vô cùng cảm động và ngưỡng mộ, rồi có khi ta sắm bộ mặt thật lạnh lùng, dứt khoát, làm nàng băn khoăn nghĩ ngợi về ta. Lâu dần nàng sẽ sinh thương thầm nhớ trộm. - Buộc đối phương lo nhiều mặt: Cổ nhân dạy: “Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo”, thế nên đôi khi ta phải khuấy động lên trong nàng cái ý thức lo lắng chinh phục được ta, phải làm sao để nàng thấy được rằng mất ta là mất một con cá to. - Mê hoặc ý chí của địch. Cổ nhân dạy: “Con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai”. Chính thế đã mang thân đi tán gái thì phải thủ vài lời hoa mỹ. Nhưng do con gái thời nay tinh thần cảnh giác cao, trí tuệ siêu phàm nên anh em phải để ý: khen sao cho chân thành, tìm cho đúng điểm tốt đẹp của nàng mà khen, thậm chí phải biến cái xấu thành cái tốt một cách hợp lý. Ví dụ nàng đanh đá mà ta lại khen là dịu dàng thì vứt, nàng sẽ nghĩ ta giả dối và đãi bôi. Trong trường hợp này ta phải sửa lại là “sắc sảo và cá tính”, nàng lại chả thích mê đi. Cứ thế từ từ mưa dầm thấm đất, nàng dẫu sắt đá thì ý chí cũng dần lung lạc. 2. Điệu hổ ly sơn (Dụ hổ ra khỏi rừng). Kế này cực kỳ quan trọng trong thuật tán gái. Hẳn các bác trai cũng biết rằng tán gái ở giai đoạn nào cũng phải có không gian phù hợp, ví dụ làm sao ta có thể hôn nàng trước mặt ông bà nhạc tương lai được . Chính vì thế phải dụ hổ khỏi rừng, khi ấy muốn ôm hổ hay thỏ thẻ với hổ thì cũng chẳng sợ kiểm lâm nữa. 3. Nhất tiễn hạ song điêu (Một mũi tên hạ hai con chim). Làm trai nên biết: tán gái chỉ mới là điều kiện cần, phải tán cả nhà gái nữa mới là điều kiện đủ. Phàm là cha mẹ ai không muốn con gái mình lọt vào tay một thằng ngon lành? Mà con gái thì lại hay nể cha mẹ. “Hậu phương có vững vàng thì tiền tuyến mới không dao động” là vậy. Có một câu chuyện vui về kế này: Một bà mẹ hỏi chàng rể tương lai: “Nếu bác và con gái bác rớt xuống sông nhưng chỉ cứu được một người thì cháu sẽ cứu ai?” Anh chàng láu cá không do dự trả lời: “Cháu sẽ cứu bác sau đó nhảy xuống sông chết cùng con gái bác để trọn tình.” Ý của mưu kế này là dùng sức lực tối thiểu để đạt được hiệu quả tối đa. 4. Minh tri cố muội (Biết rõ mà làm như không biết). Không phải chuyện gì ta biết cũng đều nói cho nàng nghe cả. Có những chuyện ta biết mà làm ra vẻ không biết gì để kiểm tra tấm lòng chân thành và trung thực của nàng đối với ta. 5. Du long chuyển phượng (Biến rồng thành phượng). Kế này nghĩa là bên trong là hình rồng đó, nhưng làm cho nó trở thành phượng. Ví dụ nếu hôm nay ta đi nhậu về chưa kịp tắm, miệng đầy mùi bia rượu mà phải đến điểm hẹn ngay kẻo nàng dỗi thì có thể ngụy trang bằng nước hoa hay kẹo cao su.... 6. Mỹ nhân kế (Kế dùng người đẹp). Do kế này được áp dụng trong thuật tán gái nên phải hiểu đây là “nam nhân” chứ không phải là “nữ nhân”. Con gái thời nay nhiều ưu điểm nên cũng đòi hỏi cao, không phải chỉ có chí khí anh hùng mà làm xiêu lòng nàng được. Vì thế đàn ông cũng phải biết làm đẹp, nhưng là đẹp nam tính để cho nàng sung sướng và hãnh diện. Tiền đầy túi mà người vừa hôi vừa bẩn, lôi thôi lếch thếch thì làm sao xin được cái hôn của người đẹp? 7. Sấn hỏa đả kiếp (Theo lửa mà hành động). Kế này là lợi dụng lúc loạn để thao túng, lúc tình hình rối ren mà sắp xếp theo ý muốn. Chẳng hạn như tranh thủ nàng gặp chuyện buồn thì ta phải nhân đó mà thể hiện hết cái tình của ta, đưa nàng đi theo quỹ đạo của ta, làm cho tình cảm của nàng phụ thuộc vào ta . Đặc điểm của kế này là phải biết tùy cơ ứng biến. 8. Vô trung sinh hữu (Không có mà làm thành có). Cổ nhân nói: “Thời thế tạo anh hùng”, quả đúng như vậy. Nếu thiên hạ không loạn, trật tự không rối thì làm gì có anh hào xuất lộ! Nhưng phàm ở đời đâu phải lúc nào cũng diễn ra cảnh cô bé đi học về trong đêm tối bị bọn lang sói bâu quanh để ta ra tay hiệp sĩ như trên phim ? Chính thế ta phải tạo ra thời cơ để tỏ rõ bản lĩnh của ta. Ví như ta giỏi IT thì phải chờ lúc nàng sơ ý mà chọc ngoáy cho máy tính của nàng hỏng đi, thế là nàng phải nhờ ta. Lúc đấy ta sẽ xuất chưởng và được nàng thưởng cho cái nhìn khâm phục. Nếu ta bơi giỏi thì phải nhờ đứa nào đó chen lấn đẩy nàng rơi xuống nước rồi ta nhảy xuống cứu... Kế này phải thực hiện cực kỳ cẩn trọng và chính xác đấy nhé, nếu không thì hậu quả sẽ khôn lường. 9. Tiên phát chế nhân (Ra tay trước để chế phục đối phương). Phàm ở đời làm gì cũng phải tính chuyện đi trước người khác một bước. Nếu nàng có nhiều vệ tinh theo đuổi, ta lại do dự chần chừ thì há chẳng phải là “mồi thơm dâng giặc” hay sao? Chính vì thế phải đánh nhanh thắng nhanh, ra tay trước những bọn tình địch kia để thu phục đối phương . 10. Đả thảo kinh xà (Đập cỏ làm cho rắn sợ) Phụ nữ thường hay có những phút xao lòng, nhất là khi có rất nhiều vệ tinh rình rập ở quanh. Ta có thể bóng gió xa xôi, cốt là để nàng hiểu trên đời này ta phải là người đàn ông duy nhất của nàng. 11. Tá đao sát nhân (Mượn đao để giết người). Nếu tán được cô nàng xinh xắn, duyên dáng, thông minh thì dĩ nhiên phải chấp nhận thực tế là nàng có nhiều người theo đuổi. Thay vì nhỏ mọn ghen tuông vớ vẩn thì ta phải tỏ ra là người quân tử, nhưng phải làm sao để mấy tên tình địch kia triệt hạ lẫn nhau, còn ta chỉ “ngồi trên núi xem hổ đánh nhau”, rốt cuộc trong mắt nàng lũ chúng nó đều xấu cả, chỉ mình ta là “anh đẹp dần lên trong mắt em”. Nhớ lại chuyện thời Tam Quốc, Tào Tháo mượn Lưu Biểu giết Nễ Hành, mượn lòng quân giết Dương Tu rồi lại làm cái việc mèo già khóc chuột, thật là một tay thông minh, gian hùng. 12. Di thể giá họa (Dùng vật gì để vu khống người ta). Kế này là vu oan cho tấm lòng trong sáng của người ta, khiến người ta phải ấm ức, sầu đau, tuyệt vọng, rồi khi ấy ta sẽ tỏ ra là một bậc chính nhân quân tử, an ủi vỗ về và lau nước mắt cho nàng. 13. Khích tướng kế (Kế chọc giận tướng giặc). Phụ nữ vốn tính hiếu thắng, có khi không rung động trước sự đeo bám 10 năm của một anh chàng nhưng lại mê mẩn một chàng khác trong năm phút chỉ vì sự khiêu khích của bạn bè. Vì thế đôi khi ta có thể cao ngạo lạnh lùng để chạm vào sự tự ái của nàng, rồi gài gián điệp thách thức nàng, tạo cho nàng cơ hội hả hê là đã chinh phục được ta, mà không hề hay biết là đã mắc lừa mưu gian của ta. 14. Man thiên quá hải (Lợi dụng sương mù để lẩn trốn). Kế này có thể hiểu rộng ra là lợi dụng thiên nhiên, thời tiết để phục vụ mục đích của mình. Ví dụ đi chơi thì phải đưa nàng ra bờ hồ lộng gió để nàng lạnh, thế là ta … ôm . Hay trời mưa bất chợt thì phải biết tìm chỗ kín đáo cho nàng đứng, còn ta thì đứng ngoài lấy thân trai che mưa cho nàng. 15. Ám độ trần sương (Đi con đường mà không ai nghĩ đến). Trí tưởng tượng của phụ nữ thường bị kích thích vì những cách tỏ tình độc đáo, không ai nghĩ ra. Vì thế thấy phim người ta chiếu anh chàng cầm bông hồng run rẩy đứng dưới mưa chờ người yêu mà cũng học đòi làm theo thì nhầm to. Cái sự độc đáo ấy đôi khi rất đơn giản, miễn là phải bất ngờ và khác lạ. 16. Phản khách vi chủ (Đổi vị khách thành vị chủ). Kế này tức là ta phải biến thế thụ động thành chủ động để khống chế cục diện. Chẳng hạn chỉ mới đi chơi với nàng một hai buổi đầu mà đã nóng nảy hôn nàng thì cũng nên chuẩn bị tinh thần có thể phải xơi một cái tát . Biết thế nhưng nhiều khi vẫn phải làm (ôi giời, ngày xưa bị bố đánh đòn còn chiến hơn mà vẫn chịu được thì có nhằm nhò gì cái đánh của mỹ nhân), cốt là để nàng có cớ mà phụng phịu, đưa đẩy, còn ta có cớ mà lấn lướt. Phụ nữ thật lạ, đi chơi với nàng nếu chân tay ta táy máy thì lập tức bị đẩy ra ngay, nhưng nếu ta không làm thế mà lại ngồi cứng đờ như khúc gỗ thì tức là ta đang xúc phạm sâu sắc đến lòng kiêu hãnh của nàng đấy . Vì thế làm trai nên nhớ: khi địch lùi một bước thì ta tiến một bước, khi địch lùi đến chân tường rồi thì ta phải lập tức ôm lấy để địch không còn nơi nào nương tựa ngoài vòng tay của ta. 17. Kim thiền thoát xác (Ve sầu vàng lột xác). Kế này dùng cho lúc nguy cấp, tính chuyện ngụy trang một hình tượng để lừa dối, che mắt đối phương. Ví dụ như ta đang uống bia cùng lũ bạn cũ, nhưng lại bảo nàng là tối nay anh phải làm việc ngoài giờ không đến em được. Nhỡ nàng bất thình lình cùng gia đình đi ăn tối mà gặp ta ở nhà hàng thì phải bàn bạc với chúng bạn chớp nhoáng và lập tức chủ động đến dẫn nàng tới giới thiệu với các “đối tác kinh doanh”. 18. Không thành kế (Kế bỏ trống cửa thành). Ấy là khi ta vờ xây dựng quan hệ bạn bè với nàng, để nàng thong dong bước vào đời ta một cách vô tư, trong sáng, rồi khi thời cơ đã chín muồi ta tập hợp lực lượng và mưu chước để nàng không thể thoát khỏi cuộc đời ta. 19. Cầm tặc cầm vương (Dẹp giặc phải bắt tướng giặc). Giặc ở đây là một đội ngũ gồm những người thân xung quanh nàng và nàng là tướng. Đương nhiên nhân vật trung tâm là nàng rồi. Khi ta đã chiếm lĩnh trọn trái tim của nàng thì những cản trở khác có ăn thua gì. Các kế khác suy cho cùng cũng để phục vụ kế này. 20. Ban chư ngật hổ (Giả làm con heo để ăn thịt con hổ). Lão Tử nói: “Người cực khôn khéo mà làm ra vụng về” là vậy. Ấy là có những lúc ta tỏ ra ngờ nghệch để nàng không cảnh giác, chẳng qua cũng chỉ là “ru ngủ quân thù” , thế rồi chờ thời cơ chín muồi ta mới giáng đòn sấm sét, tấn công chớp nhoáng khiến nàng không thể không nặng tình với ta, không những thế ta còn tiến lên để chi phối cuộc đời nàng. 21. Quá kiều trừu bản (Qua cầu rồi phá cầu). Kế này có thể thêm một chút là khi tán nàng được rồi thì lập tức thiết quân luật, cắt mọi đường tiếp giáp để những gã trai rập rình không có cơ hội ăn trộm trái tim của nàng. Tất nhiên là kế này phải được thực hiện kín đáo, tế nhị không thì nàng sẽ nghĩ là ta độc đoán. 22. Liên hoàn kế (Kế móc nối nhau). Kế này cũng thêm một chút, là ta có thể câu kết với những thành phần có sức ảnh hưởng lớn đến nàng để chinh phục trái tim của nàng, ví dụ: người thân, bạn bè, đồng nghiệp, mà nếu bạn đang ở phương Tây thì có khi chỉ cần mua chuộc chú chó cưng là cũng đủ kiếm điểm trong mắt nàng rồi đấy. 23. Dĩ dật đãi lao (Lấy khỏe để đối phó với mệt). Ấy là có những lúc tán gái ta vẫn phải lên kế hoạch chi tiết, có đầy đủ ngân sách dự phòng và thời hạn kết thúc… Khi đó ta có thể thong thả chờ cá cắn câu, không nhất thiết phải hấp tấp, nóng nảy mà làm hỏng việc lớn. Cái chính là ta phải nắm được “thiên thời, địa lợi, nhân hòa” để ra đòn quyết định. Nếu thời cơ chưa chín thì phải kiên nhẫn chờ đợi. 24. Chỉ tang mạ hòe (Chỉ vào gốc dâu mà mắng cây hòe). Kế này là không tiện mắng thẳng mặt nên mượn một sự kiện khác để tỏ thái độ. Đôi khi nàng cũng có những điểm sai trái và ta phải “nghiêm khắc dạy dỗ” , tuy nhiên, để không tỏ ra gia trưởng, và để nàng không khóc thì ta phải mắng sao cho khéo, khiến nàng thương ta, nể ta, phục ta và nghe lời ta. 25. Lạc tỉnh hạ thạch (Ném đá vào người dưới giếng). Tôn Tử nói: “Nếu đứng trên quan điểm đạo đức Khổng – Mạnh thì đây là hành động không chính nhân quân tử, nhưng nếu coi là một mưu kế thì hành động này lại là một hành động sáng suốt.” Lại nhớ chuyện Lã Bố bị bắt, Tào Tháo trong lòng còn đôi chút thương mến muốn dụ dỗ Lã Bố, Lưu Bị ngại Tào Tháo có thêm một mãnh tướng nữa nên đã ghé tai Tào Tháo mà nhắc khéo: “Ông không nhớ chuyện Đinh Nguyên và Đổng Trác hay sao?” Thế là Bố chết. Áp dụng chuyện xưa cho chuyện nay, nếu nàng có kể chuyện về một thằng tình địch nào đó thì phải khéo léo mà ném đá để nàng tự xử lý nó thôi. 26. Hư trương thanh thế (Thổi phồng thanh thế). Kế này là để cho người ta lóa mắt, nể sợ, đặc biệt hữu hiệu vào lúc mới bắt đầu tán gái. Tất cả những ưu điểm mà ta có được phải thể hiện cho nàng biết (dù là trực tiếp hay gián tiếp), thậm chí ưu điểm nhỏ ta phải làm cho nó to ra. Ngày nay kế này được gắn những mỹ từ như “lăng xê”, “quảng cáo”… 27. Phủ để trừu tân (Bớt lửa dưới nồi). Có những lúc phải lùi một bước để tiến ba bước, ví dụ như nàng đang bừng bừng tức giận thì khoan hãy cãi lý với nàng, mà dỗ dành cho nàng hạ nhiệt . Đợi đến khi nàng dịu dàng như một con thỏ non ta sẽ đem chuyện đó ra châm chọc một cách hài hước để nàng thích chí và nể phục cái khiếu ăn nói của ta. 28. Sát kê hách hầu (Giết gà cho khỉ sợ). Tán gái thành công chưa đủ, mà phải biết giữ cho tình yêu của nàng bền chặt với ta. Khổ nỗi cuộc sống nhiều cám dỗ, vì vậy thỉnh thoảng ta phải kể những trường hợp bên ngoài (đôi khi bịa ra là của một thằng bạn nào đó) hoặc đọc được trên báo chí để thăm dò thái độ và nâng cao ý thức chung thủy của nàng. Phải luôn làm cho nàng quán triệt tư tưởng rằng phản bội là đồng nghĩa với “đường ai nấy đi”, sẽ không có sự tha thứ. 29. Phản gián kế (Dùng kế của đối phương để quật lại). "Phản gián kế" là dùng người của đối phương để lừa đối phương. Ví dụ như trong thời gian còn thăm dò mà nàng phái thằng em đi tìm hiểu ta thì ta phải tận dụng ngay thằng này để nó làm nịnh thần cho ta. 30. Lý đại đào cương (Đưa cây lý chết thay cây đào). Nghĩa là nếu ta có lỗi với nàng thì phải tìm cách đổ lỗi cho đối tượng khác, mà đối tượng hay nhất là những “nguyên nhân khách quan” để không bị mang tiếng ác. 31. Thuận thủ khiên dương (Thuận tay dắt con dê về). Kế này nghĩa là phải biết nắm lấy bất cứ cơ hội nào vụt hiện đến trước mắt (vụ này phải thật linh hoạt mới được). Ví dụ như đi chơi mà nàng không may bị dẫm vào vũng nước bẩn, đừng đứng đờ ra đó mà hãy mua ngay chai La Vie cho nàng rửa chân và tìm khăn lau cho nàng. 32. Dục cầm cố tung (Muốn bắt mà lại thả ra). Có những lúc ta không nên tấn công ráo riết mà tránh xa ra, thực hiện những hành động cốt để thu phục lòng người, giữ người. Từ đó mà nàng tự tìm đến với ta. 33. Khổ nhục kế (Hành hạ thân xác mình để người ta tin). Có khi ta phải hành hạ cho mình ốm mấy ngày, hoặc giả vờ ốm, rồi đem cái thân xác khổ sở ấy mà mua chuộc tình thương mến thương của nàng, khiến nàng xót xa và chăm sóc cho ta. 34. Phao bác dẫn ngọc (Ném hòn ngói để thu về hòn ngọc). Ta phải ga lăng với nàng, phải xem những ngày sinh nhật, valentine, 8-3… là dịp trời cho để thể hiện tình cảm sâu đậm của ta đối với nàng . Ngay cả khi không có lễ gì vẫn có thể kiếm chuyện để tặng quà cho nàng. Mất mấy món quà mà có cơ hội chinh phục được cả một người vợ, thử hỏi cái nào quý hơn? 35. Tá thi hoàn hồn (Mượn xác để hồn về). Kế này là sau khi thất bại trong một cuộc tình, ta tìm đến cuộc tình khác (mượn xác) để lấy lại niềm vui (hồn về). Tuy nhiên, kế này có nguy cơ rủi ro cao là trong lúc tinh thần bất ổn, nếu không tinh ý thì có thể rước nhầm “xác chết”. 36. Tẩu kế (Chạy, lùi, thoát thân). Nếu sau khi tán xong một cô nàng ta mới té ngửa ra là nàng xấu xa đầy mình, không thể cải tạo, khi ấy chắc chả còn cách nào khác ngoài “bỏ của chạy lấy người”, it’s time to say good-bye! (Hy vọng các bác không phải áp dụng cách này) Ứng dụng thú vị của “Tôn tử Binh Pháp” trong việc chinh phục bạn gái NẾU BẠN CÓ Ý ĐỊNH COPY BÀI VIẾT XIN VUI LÒNG TÔN TRỌNG QUYỀN TÁC GIẢ Sau một thời gian bế quan để luyện “Tôn tử Binh Pháp” cảm thấy ngộ được phần nào nên có đôi lời luận bàn về việc áp dụng Binh Pháp này trong công cuộc chinh phục vĩ đại của anh em mày râu và muốn giới thiệu với anh em để không uổng công bế quan bấy lâu nay mong anh em chỉ giáo. Trước tiên tôi cũng muốn nói đôi lời về cuốn sách tôi đã luyện, “Tôn Tử Binh Pháp” đó có thể coi là một cuốn sách thuộc hàng “bí kíp” của Trung Hoa vì nếu ai có xem truyện cổ trang của Hồng Kông thì điều biết. Chính vì lẽ đó tôi mới bỏ công nghiên cứu để xem có thể áp dụng gì trong cuộc sống cũng như lỡ mai này Trung Quốc có đánh ta ta cũng biết đường chống đỡ vì có thể dùng nó giống như là công cụ gậy ông đập lưng ông. Điều tôi muốn bàn luận ở đây chắc anh em cũng từng có lần phải trải qua trong đời dù chỉ một lần hoặc nhiều lần là đằng khác đó là việc chinh phục các chị em nhà ta. Vì vậy tôi xin mạo muội chấp bút ít hàng mong được anh em ủng hộ. Tôi cũng đã có lần đọc qua một bài viết của một sư huynh nào đó nhưng lâu rồi tôi không nhớ cũng có nói về vấn đề này nhưng nó quá sơ xài thiết nghĩ mình có thể cũng đã lãnh hội được phần nào nên cũng muốn luận bàn đôi chút và nếu có múa riều qua mắt thợ thì xin mấy sư huynh đi trước đừng trách. Vào đề: 1/Trước khi ai đó nhắm vào một “chị em nào” thì điều đầu tiên là phải tìm ra kế sách trước đã sau đó mới đi vào tác chiến cho nên: Tôn Tử nói:”Chiến tranh là đại sự của quốc gia, quan hệ tới việc sống chết của nhân dân, sự mất còn của nhà nước, không thể không khảo sát nghiên cứu cho thật kỹ. Cho nên, phải dựa vào năm mặt sau đây mà phân tích, nghiên cứu, so sánh các điều kiện tốt xấu giữa hai bên đối địch, để tìm hiểu tình thế thắng bại trong chiến tranh” Vì vậy có thể coi chiến tranh giống như là sự cạnh tranh là việc hệ trọng liên quan đến sống chết – là được hoặc mất, cho nên cần phải nghiên cứu kỹ đối tượng cũng như các địch thủ khác (trường hợp nàng có nhiều người theo đuổi) để sau này lỡ sa chân chết không kịp hối. Còn nữa sách có nói: “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng” cho nên phàm là việc gì (chẳng hạn như là Cua Gái) thì điều quan trọng là phải tìm hiểu đối tượng cần cua cho thiệt kỹ cụ thể là phải tìm hiểu xem em gái thích những gì? ngày sinh nhật em? em thích đi những đâu? giờ giấc cụ thể sẽ ở những chỗ nào? em thích ăn gì? hoa gì?… và cứ nhằm vào các điểm ấy mà đánh thì bảo đảm thắng chắc (mà nhiều khi chưa cần đánh cũng thắng nữa là đằng khác í). Đối với địch thủ ta cũng phải tìm hiểu kỹ đối phương là người thế nào? Quê quán nơi đâu? Giàu có thế nào? học hành ra sao? và điều quan trọng là phải quyết moi cho được những điểm yếu nhất của đối phương (vì cái này ai cũng phải có cho dù đối phương bản lĩnh đến đâu nhưng ai cũng đều có điểm yếu cả), vì vậy có thể coi điểm yếu của đối phương chính là tử huyệt bởi vì có thể thực lực đối phương hơn hẳn ta nếu so ngang ta không có cửa thì chỉ nhằm vào chỗ yếu đối phương mà đánh - thường có câu đánh trực diện không thắng thì phải đánh lén) thì bảo đảm thắng chắc. Cái này gọi là “Lấy yếu đánh mạnh” “Lấy nhu thắng cương” là chỗ tuyệt diệu trong các chỗ tuyệt diệu của binh gia. Đặt trường hợp nếu ta hơn hẳn đối phương thì tốt nhất cũng đừng nên khinh địch mà cũng phải tìm ra kế sách thích hợp để đánh sao cho địch thủ phải tâm phục khẩu phục (cái này mới gọi là chính nhân quân tử) tức là không cần phải “đánh lén” mà là chơi trực diện đối phương cho rõ mặt anh hào. Trong phần kế sách Tôn Tử có đề cập đến năm điều cần phải nắm khi dụng binh đó là: Một là Đạo (là việc chính nghĩa), hai là Thiên, ba là Địa (nghĩa là thiên thời và địa lợi), bốn là Tướng (Tức là tướng soái dĩ nhiên là ta), năm là Pháp (hiểu nôm na là phương pháp) Tức là khi cua nàng phải nhắm thiên thời và địa lợi vì cái này rất quan trọng bởi người ta thường có câu “nhất cự ly nhì tốc độ” (Càng gần nàng nhiều bao nhiêu có thể coi là “địa lợi” bấy nhiêu), sau đó tướng soái phải có tài (Nói chung là ta phải dẻo miệng) và lúc nào cũng tỏ ra mình là người quân tử (đó là chính nghĩa) vì các nàng thường rất thích những hạn người như “Lục Vân Tiên” hoặc “Anh hùng cứu mỹ nhân”, và cuối cùng là phương pháp tác chiến phải hiệu quả. Cho nên có thể nói: Biết địch biết ta, trăm trận không bại, biết ta mà không biết địch trận thắng trận bại, không biết địch không biết ta, trận nào cũng bại. (nguyên văn: Tri bỉ tri kỷ giả, bách chiến bất đãi, bất tri bỉ nhi tri kỷ, nhất thắng nhất phụ, bất tri bỉ bất tri kỷ, mỗi chiến tất đãi). 2/Sau khi đã nghiên cứu kỹ tình hình của đối tượng (là nàng), và của địch thủ (là tụi mà ta ghét nhất trên đời) thì bắt đầu đi vào tác chiến. Tôn Tử nói: Nguyên tắc chung khi dụng binh tác chiến là khi phải huy động chiến xa nghìn chiếc, xe tải nặng nghìn chiếc, quân đội mười vạn, vận lương đi xa nghìn dặm, thì tình huống đó, chi phí ở tiền phương và hậu phương, chi phí đãi khách khứa sứ thần, bảo dưỡng và bổ sung tiêu phí nghìn vàng thì mới có thể cho mười vạn quân xuất chinh được. Ặc nghe thôi cũng đủ khủng rồi. Nhưng ý là khi tác chiến phải dốc toàn lực mà đánh, khi đánh phải huy động tất cả các phương tiện (tiền bạc, xe cộ, quần áo…) để đánh, tức là khi cua nàng thì không nên tiếc thứ gì vì các nàng thường không thích ai “chung họ với Trùm Sò” dù có hẻo cách mấy nhưng lúc nào cũng phải tươi cười khi trả tiền (cái này chỉ là ban đầu thôi vì khi đại sự cáo thành thì không cần áp dụng nữa bởi vì tiền tài có hạn) làm cho đối tượng lòa cả mắt, tối tăm mặt mày sau đó “tốc chiến tốc thắng”. Đặt trường hợp lỡ như mình quá hẻo thì sao? Đơn giản thôi nếu không có “Binh” phải mượn “Binh”, nếu không có “Lực” phải mượn “thực lực” chiêu này gọi là “Mượn gió bẻ măng” nôm na là ta phải huy động bạn bè để mượn đứa một chút :D (đứa cái quần, đứa cái áo, đứa có tiền mượn tiền, đứa có xe mượn xe) dù biết rằng mượn là phải trả nhưng biết sao hơn tại vì lỡ dại phóng lao phải theo lao và phải đánh cho tình địch của ta thấy khiếp kinh hồn vía mà tự động tháo luôi vì khả năng tình địch cũng có hạn và chiêu này cũng có thể gọi là Du long chuyển phượng (Biến rồng thành phượng). Kế “Du long chuyển phượng” là biến cái này thành cái kia, bên trong là hình rồng đó, nhưng làm cho nó trở thành phượng. Cái kế này rất phổ biến, trong dân gian ta gọi là “Treo đầu dê, bán thịt chó“. Hay “Phô Trương Thanh Thế” tức không có, phải làm sao cho có (đừng ăn trộm ăn cướp nha ở tù thí mẹ, cầm đồ thì được). Và nên nhớ một điều khi “dụng binh” kiểu này thì phải thần tốc nếu kéo dài thì càng bất lợi cho ta mà có lợi cho địch. Nói chung cách này nếu có sẵn thực lực thì tốt, nếu không có thì cũng khó áp dụng nhưng vấn đề là “tướng tài” hay không ở chỗ là phải biết “Tùy cơ ứng biến”. Vì vậy mới có câu: “Phép dụng binh, gấp mười lần địch thì bao vây, gấp năm lần địch thì tấn công, gấp đôi chì chia ra mà đánh, bằng địch thì phải đánh khéo, kém địch thì rút, tránh giao tranh với địch. Binh yếu mà đánh thẳng tất bị bắt làm tù binh” Vậy trường hợp nàng là người không màng vật chất hoặc đối thủ của ta về mặt này quá mạnh thì sao (đối thủ thuộc hàng công tử quê quán Bạc Liêu) ? Tôn tử cũng có nói: Phàm cái phép dụng binh, làm cho cả nước địch khuất phục trọn vẹn là thượng sách… Thế nên bách chiến bách thắng cũng chưa phải cách sáng suốt trong sự sáng suốt. Không cần đánh mà làm kẻ địch khuất phục mới gọi là sáng suốt nhất trong sự sáng suốt. Tức là kế lấy thịt đè người là điều không nên (vì đôi khi lấy thịt đâu ra mà đè, nhiều khi đè không được người ta ngược lại bị đich thủ nó đè lúc đó chết không kịp ngáp) chính vì vậy phải dùng “Mưu” bởi vì nếu như nàng là một cao thủ trong số những cao thủ thì sao (nàng là hạn người không cần vật chất coi nhẹ tiền tài) thì cái này phải dùng tình cảm và mưu lượt. Thứ nhất: dùng chiêu anh hùng cứu mỹ nhân hay còn gọi là Tấn hỏa đả cướp (nhân cháy nhà đánh cướp) nghĩa là lợi dụng lúc nàng gặp nguy phải ra tay lập tức. Tức là để ý theo dõi nàng 24/24 nàng phải trong vùng phủ sóng của ta, đó là khi nàng cần giúp đỡ gì lập tức ra tay trước đối thủ để lấy lòng nàng (ví dụ đi học này quên mang viết cho mượn liền mặt dù mình chỉ có một cây nhưng vì sự nghiệp chinh phục phải chịu hy sinh. Lỡ nàng quên đem áo mưa trong khi trời đang nắng (í lộn đang mưa) cũng cho nàng mượn áo mưa, nhưng nhớ lỡ trời lạnh quá đừng cởi áo cho nàng khoác nha vì như vậy là khoe hàng “nguyên bộ xương sườn” coi như là thua trắng đó). Tóm lại phải thường xuyên trông chừng nàng như “mẹ trong con bà trong cháu” vậy, nhưng quan trọng nên nhớ một điều là “nàng phải ngoài vùng phủ sóng của địch thủ và trong vùng phủ sóng của ta”. Và khi nàng đã bắt đầu chú ý tới ta coi như đã thành công một nữa. Khi nàng đã chú ý tới ta rồi ta phải chơi chiêu “Liên Hoàn Cước” hay nói theo Tôn Tử là “Liên Hoàn Kế” tức một mặt tấn công nàng tới tấp, mặt khác canh chừng địch thủ của ta phản công để còn có đường phòng thủ. Nhưng một người không thể phân đôi vì thời gian ta theo nàng thì làm gì còn thời giờ để xem chừng địch thủ?? Vậy phải làm sao? Thưa phải dùng tới “Gián điệp”, một mặt khi theo nàng thì nhờ thằng bạn hay người thân xem chừng địch thủ coi có động tỉnh gì để còn có kế sách mà phản pháo, mặt khác nếu ta đang coi chừng địch thủ thì phải nhờ bạn thân của nàng hoặc em nàng để lân la dò hỏi về nàng xem thái độ nàng như thế nào? Chuyển biến tâm lý ra sao? (có kể gì về vụ có ai đang cua nàng hông?, hoặc về nhà nhiều khi hát vu vơ vài câu yêu đời khi nàng biết đang có người để ý…) nhằm tổng hợp lại để có hành động kế tiếp. Sau khi đã dò hỏi động tỉnh và biết nàng bắt đầu đã để ý đến ta rồi thì nên dùng chiêu “Dương Đông Kích Tây” tức một mặt tỏ cho nàng biết ta không cần quan tâm mặt khác giả đò như quan tâm đến bạn thân của nàng mục đích dò mức độ để ý và thái độ của nàng đối với ta là bao nhiêu để còn đường đi tiếp. Sẽ có hai trường hợp sau đây: Trường hợp I: nàng chẳng hề bận tâm è coi như các kế sách tiếp cận chưa đủ lực để nàng để ý hoặc trường hợp mình quá tệ thì điều đầu tiên là “chỉnh đốn lại quân ngũ” để tác chiến lần hai hoặc phải “tăng cường tấn công” hơn nữa. Trường hợp II: nảng tỏ thái độ khó chịu và có ý hờn giận khi thấy ta tỏ vẻ quan tâm và gần gũi người con gái khác è 80% là nàng đã kết ta vì thế trường hợp này chỉ còn ra một đòn nữa là thắng chắc đó là: Binh pháp có nói là khi “Hành quân phải bất ngờ” yếu tố bất ngờ sẽ làm cho đối tượng choáng váng mất bình tỉnh và khi mất bình tỉnh con người thường hay không sáng suốt và thường mất sai lầm. Chính vì lẽ đó lợi dụng cơ hội thích hợp bất ngờ tỏ tình với nàng khiến nàng không còn đủ tỉnh táo để phân biệt và nàng chỉ biết làm theo cảm tính là chấp nhận và như thế coi như đã thành công. Cuối cùng nếu một khi nàng đã bị đối thủ chinh phục trước thì sao? Chà cái này khó à nha!! Nếu trường hợp đó xảy ra coi như về mọi mặt đối thủ đã hơn hẳn ta. Nhưng mà không sao còn một chiêu nữa đó là “khổ nhục kế” nghĩa là đừng tỏ ý gì cho nàng hoặc đối thủ thấy ta đang bực tức vì như thế sẽ mất bình tỉnh. Yếu tố bình tỉnh trong gian nguy mới quan trọng và ta phải chịu “nằm gai nếm mật” chờ ngày phục thù. Phải cho nàng biết mình là người quân tử (mặt dù mình là ngụy quân tử) không phải vì một chuyện cỏn con mà mất đi tình bạn để còn cơ hội tiếp cận nàng. Mặt khác âm thầm theo dõi đối thủ của mình vì những thằng dẻo mồm dẻo miệng thường hay “bắt một tay hai con cá”. Một khi đã nắm chắc tử huyệt của đối phương thì ra đòn quyết định đó là làm bộ dẫn nàng đi qua chỗ mà đối thủ đang hẹn hò với người khác và làm như là vô tình cho nàng nhìn thấy và thế là alêhấp, lúc đó chỉ cần ra tay nghĩa hiệp nữa là xong. Đó chính là “Nhất tiển hạ song điêu” quả là tuyệt diệu quả là tuyệt diệu. Hoặc cũng có thể không trực tiếp ra tay mà nói bóng nói gió qua người bạn thân của nàng thì thế nào cũng đến tai nàng, đợi cho “Lưỡng hổ phân tranh” lúc đó thì “Ngư ông đắc lợi” đó gọi là “Mượn đao giết người“. Nói chung hai chiêu này hơi tiểu nhân một chút nhưng vì đại cuộc bất chấp thủ đoạn đó mới là người làm chuyện lớn (vì “không ác không phải là trượng phu”) (và nghĩ kỹ lại thì có giết người cướp của gì đâu mà phải ăn năn :) nhưng nếu nói cướp người thì đúng). Và kèm theo một câu châm ngôn phải nằm lòng: “Thà cướp người chứ không cướp của”. Và thêm một câu nữa: “Chơi với bạn mà cướp bồ của bạn là thằng có hạn” Hai chiêu thức trên có thể coi là không cần đánh mà cũng thắng chính là lẽ đó. Đó là chỗ tuyệt kỹ của binh gia. Còn tất cả các chiêu trên thất bại hết thì sao? Một chữ thôi “Tẩu” trong 36 kế thì “Tẩu là thượng sách” bởi vì thắng bại là chuyện bình thường của binh gia đừng nên vì chuyện đó mà phải ôm hận trong lòng nên dùng lòng độ lượng biến “đau thương thành thù hận” í lộn thành bạn. Mà vì sao ta phải Tầu và vì sao Tẩu lại là thượng sách? Thứ nhất ta có thể bảo vệ được thực lực vì có đánh cũng không thắng nổi thì đánh làm gì. Thứ hai trên đời này còn nhiều việc khác phải làm chứ không vì một bóng hồng mà mất cả giang sơn đó mới chính là một “Chính Nhân Quân Tử”. Người ta còn có câu: “Giữ được non xanh sợ gì không có củi”. Giang hồ đẫm máu anh không sợ Chỉ sợ đêm về vắng bóng em. 60